Chuyện Cờ Tướng

Hồ Vinh Hoa – Tượng Kỳ Nhân Sinh

Hồi 5: Đắc ý trà lầu đắc tri ngộ




Từ nhà Đậu Quốc Trụ trở về nhà Hồ Vinh Hoa đường tương đối xa. Hôm nay tiểu Hồ về tới nhà đã là giờ ăn tối. Cậu vừa bước vào nhà đã nói với mẹ: “Mẹ, hôm nay con lại về muộn, mẹ đừng giận ạ”Bà mẹ cũng có chút lo lắng cho con trai, vì tiểu Hồ tuổi còn nhỏ, lại một mình ở bên ngoài, nên bà vẫn luôn không yên tâm, sợ xảy ra chuyện gì, nhưng nghĩ hôm nay có Chu thúc thúc đưa đi, cũng yên tâm bèn nói: “Mẹ sao phải giận con? Hôm nay con đi bái sư học cờ, mẹ chỉ có vui mừng, sao lại giận con được?””Haiz, Vinh Hoa về rồi, bái sư thế nào rồi con” ông bố ở phòng trong nghe câu chuyện của hai mẹ con, bèn hỏi vọng ra.Hồ Vinh Hoa bèn tiến vào phòng trong, nói với bố: “Đậu lão sư đối với con rất tốt, khi con và Chu thúc thúc tới nhà Đậu lão, đang là lúc ông ấy nghỉ trưa, con và Chu thúc bèn đứng chờ ở ngoài cửa, khi ông ấy tỉnh dậy nghe thấy con và Chu thúc đã đứng chờ từ lâu thì rất lấy làm ái ngại, bị sự chờ đợi đó làm cho cảm động, nên nhiệt tình mời con vào Chu thúc vào trong nhà, còn tự tay pha trà mời khách. Con nghĩ con không thể để lão sư pha trà mời một tiểu học sinh như con, nên con chủ động pha trà hộ lão sư, Đậu lão cười khì khì khen con thông minh lanh lợi, xem ra Đậu lão rất thích con””Tốt, con làm tốt lắm, học sinh phải tôn kính lão sư” ông bố hài lòng gật đầu nói”Vinh Hoa của chúng ta đúng là thông minh lanh lợi” bà mẹ cũng lên tiếngVinh Hoa nhìn mẹ lặng lẽ cười”Đậu lão sư có đồng ý dạy cờ cho con không?” ông bố hỏi”Có ạ, lão sư cùng con chơi một ván, không chấp quân””Không chấp con, vậy con đánh sao nổi?””Không ạ, ván ấy hòa ạ””Thật sao, con không thua Đậu lão sao? Xem ra kỳ nghệ của con cũng lợi hại nhỉ?””Con được đi tiên, vốn dĩ rất chủ động. Đậu lão ban đầu khai cuộc rất tùy tiện, về sau nhìn thấy con tấn công hung hãn, hình cờ rất bất lợi, nên Đậu lão cũng có chút khẩn trương. Nhưng Đậu lão kinh nghiệm phong phú, hóa giải hết thế công của con, cuối cùng hòa cờ, con hối hận đã đi nhầm một nước cờ, nếu không con đã thắng ván ấy rồi””Uây, hòa cờ là tốt lắm rồi, nếu lão sư thua trước con, mất mặt lắm, lão sư sẽ không vui. Con nghĩ xem, nếu lão sư thua con thì còn có thể làm lão sư của con được không?””Nói vậy thôi, chứ một ván cờ thì rất ngẫu nhiên, chẳng nói lên điều gì cả. Trình cờ của Đậu lão rất cao, ván cờ đó do Đậu lão chủ quan thôi” Vinh Hoa nói rất khách quan, tuyệt không vì hòa ván đó mà dương dương tự đắc không xem Đậu lão vào đâu.”Con nói rất đúng, Đậu lão cũng có thể cố ý đánh hòa để khích lệ con” ông bố lại nhìn từ một khía cạnh khácVinh Hoa nghĩ một chút rồi nói: “Cũng có thể như vậy, Đậu lão sư rất bình dị dễ gần, con rất thích ông ấy””Đúng rồi, mẹ hỏi con, ông ấy dạy con chơi cờ không đòi hỏi điều kiện gì sao, ví như học phí thế nào?” bà mẹ đột nhiên hỏi”Không có ạ, con nói về sau con sẽ thường xuyên tới xin lão sư chỉ dạy, lão sư bảo con cứ thường xuyên tới, con còn xin đi lão sư mang con đi xem thi đấu biểu diễn nữa, lão sư cũng rất vui vẻ nhận lời.””Nói như vậy, lão sư hoàn toàn không cần gì sao, thật tốt quá””Haiz, bây giờ không giống như xã hội cũ, làm cái gì cũng đều vì nhân dân phục vụ, giác ngộ tư tưởng của con người cũng được nâng cao rồi, Đậu lão sư cũng không phải ngoại lệ, cho nên nói xã hội mới thật tốt” ông bố nói một cách đầy cảm xúc.”Đúng rồi, chủ nhật tuần sau Đậu lão sư đồng ý cùng con và Chu thúc thúc đi xem biểu diễn cờ” Vinh Hoa nhớ tới cái hẹn của ba người.”Được đấy, con đi đi” ông bố cao hứng nói”Con cứ đi đi, về muộn chút cũng không sao đâu” bà mẹ khích lệ”Mẹ thật tốt a” Vinh Hoa nhìn mẹ cườiMiếu Thành hoàng là nơi vô cùng nổi tiếng của Thượng hải, không chỉ người dân của thành phố thích tới đây chơi, mà du khách phương cũng rất thích tới đây. Nơi đây có tất cả các món ăn bình dân đặc sắc của Thượng hải, có các tiểu thương điếm, có nơi đàn xướng hát ca, có các loại kỹ nghệ giang hồ, có các tửu quán trà lầu và nơi đây còn có đội cờ biểu diễn của Đắc ý trà lầu.Chớp mắt mà đã tới Đắc ý trà lầu. Vì biểu diễn cờ tướng bắt đầu vào buổi chiều. Vinh Hoa vừa ăn xong cơm chiều là vội vàng đi. Trước đây cậu cũng đã từng tới Thành hoàng miếu, đó là tết năm ngoái cậu cùng bố tới đó chơi. Nhưng chưa từng lên Đắc ý trà lầu. Hôm nay cậu lên Đắc ý trà lầu cảm thấy vô cùng mới mẻ. Chu thúc thúc cùng Đậu lão sư và mấy người bằng hữu đang ngồi uống trà”Dạ, chào Đậu lão sư, chào Chu thúc thúc ạ” Vinh Hoa bước lại phía bàn trà”A, tiểu tử, cậu tới đây, ngồi xuống đây” Đậu Quốc Trụ vui vẻ nói và dùng một tay ấn Vinh Hoa xuống một chiếc ghế trống”Cháu tới muộn, xin lỗi ạ” Hồ Vinh Hoa thấy mọi người tới trước liền nói như vậyĐậu Quốc Trụ cười nói: “tới muộn chút cũng không cần khẩn trương, dù sao cũng phải có người tới trước có người tới sau mà, lão giới thiệu chút cho cậu” rồi chỉ vào một lão nhân ngoài 50 ngồi đối diện, “vị này là Từ lão sư, tên gọi Từ Đại Khánh”Hồ Vinh Hoa vội đứng lên, hướng về Từ Đại Khánh nói: “Dạ, cháu chào Từ lão sư””Ây, tiểu bằng hữu, không cần khách khí”Đậu Quốc Trụ lại chỉ một trung niên chừng 40 tuổi ngồi bên cạnh Từ đại khánh nói: “Vị này cũng là một hảo bằng hữu của lão, tên gọi Bác Ngạc Định, tiểu tử, cậu xem nên xưng hô thế nào?” có ý muốn thử tiểu Hồ, xem cậu nói thế nào.Thế là Bác Ngạc Định, Từ Đại Khánh và Chu Hàn Chương cùng mỉm cười nhìn tiểu HồVinh Hoa đứng lên như cũ, cung kính hướng về Bác Ngạc Định thi lễ nói: “Bác bá bá, chào Bác lão sư ạ””Kha, kha…” mấy vị người lớn cùng cười phá lên, trong tiếng cười tràn đầy sự tán dương.Bác Ngạc Định lập tức nói: “tiểu bằng hữu, cậu cứ gọi tôi là Bác bá bá là được rồi, lão sư ư? Tôi không dám làm đâu””Đâu dám, đâu dám, các thúc bá ở đây đều là lão sư của cháu” Hồ Vinh Hoa học theo khẩu khí của người lớn”Ha ha…” 4 vị người lớn lại đồng thanh cười tán thưởng. Đậu Quốc Trụ tiếp lời: “Hôm nay lão đặc biệt dẫn thằng bé này tới đây xem cờ. Chủ nhật tuần trước, nó ở nhà lão có đánh cùng lão 1 ván. Haiz, xém chút nữa lão bị thua, nó đánh rất có sát lực, may lão kinh nghiệm lão luyện mới xoay ra hòa được””Thật sao?” Từ Đại Khánh và Bác Ngạc Định cùng kinh ngạc hỏi”Không có chấp quân?” Bác Ngạc Định lại hỏi”Không có, nó muốn lão nhường quân, nhưng lão muốn thử sức cờ của nó nên không nhường quân” Đậu Quốc Trụ nói.Nói như vậy, kỳ nghệ của thằng bé cũng khá đấy chứ. Kỳ nghệ của Đậu tiên sinh vô cùng nổi danh, một trong Dương châu tam kiếm khách, nó có thể hòa với Đậu tiên sinh, thật không đơn giản” Bác Ngạc Định tán dương nói.”Uây, đó là cháu ăn may mới hòa ván đó, một ván chỉ là ngẫu nhiên thôi ạ, cũng là Đậu lão sư có ý khích lệ cháu nên mới đánh hòa ván đó ạ” Hồ Vinh Hoa lại học theo khẩu khí của người lớn để giải thích.Đậu Quốc Trụ vỗ vào lưng tiểu Hồ nói: “Tiểu tử, cậu thật biết nói, lão không có cố ý đánh hòa, đó là cậu bức lão đánh hòa”Chu Hàn Chương nói: “Hôm đó, tôi cũng đứng bên xem 2 người đánh, Đậu lão sư nói thật đó, nhưng cờ một ván thật khó nói”Bác Ngạc Định nói: “Cho dù là ngẫu nhiên, nhưng nếu trình quá kém có thể thủ hòa được sao””Đúng vậy, đúng vậy” Từ Đại Khánh gật đầu đồng ýBác Ngạc Định nhìn đồng hồ nói: “Sắp tới giờ rồi, chuẩn bị biểu diễn thôi”Thế là, Đậu Quốc Trụ, Từ Đại Khánh và Bác Ngạc Định cùng đứng lên. Đậu Quốc Trụ quay qua nói với Chu Hàn Chương và tiểu Hồ: “Hai người cứ ngồi đây xem”.

-Còn tiếp…-Hồi 5: Đắc ý trà lầu đắc tri ngộ
-tiếp-
Sau khi Vinh Hoa thấy 3 người bước đi, liền hướng về Chu Hàn Chương hỏi thăm về Từ Đại Khánh và Bác Ngạc Định. Chu Hàn Chương liền nói cho Vinh Hoa biết. Vốn Bác Ngạc Định là nhân viên cung văn hóa khu Nam thị- Thượng hải, cụ thể phụ trách triển khai thực hiện các hoạt động cờ tướng. Trước đây, Bác cùng làm với danh tướng Đồ Cảnh Minh, tích cực trù bị các giải đấu thiếu niên, nhi đồng của Thượng hải. Bác còn chuyên về tìm kiếm, phát hiện các kỳ thủ nhí có tài năng để đào tạo, bồi dưỡng. Các kỳ thủ nhí kinh qua sự đào tạo, bồi dưỡng của Bác cũng đã có vài người. Bình thường, Bác còn làm về biểu diễn cờ. Hôm nay, biểu diễn cờ của Đắc ý trà lâu chính là do Bác tổ chức. Từ Đại Khánh cũng là danh thủ của Thượng hải. Từ còn là đội trưởng đội cờ biểu diễn Thượng hải. Du lạc trường của Đại thế giới và Đắc trì lâu là nơi hoạt động chủ yếu của đội cờ biểu diễn. Hôm nay, họ mời Đậu Quốc Trụ và một danh thủ- luận về kỳ nghệ và tuổi tác cũng tương đương Đậu, đó là danh thủ Đặng Xuân Lâm. Mấy ngày trước đã quảng cáo, cho nên hôm nay rất nhiều người mê cờ đã tới đây xem. Đặng Xuân Lâm là Nam xương- Giang tây, có biệt hiệu là “Nam xương kỳ vương”, cũng giống như Đậu Quốc Trụ, Đặng cũng là danh thủ thành danh thời dân quốc. Nhưng hoạt động chủ yếu của Đặng là ở Thượng hải, Nam kinh. Lúc này đúng lúc Đặng có mặt ở Thượng hải, Bác Ngạc Định và Từ Đại Khánh liền mời Đặng cùng Đậu Quốc Trụ đấu biểu diễn. Lúc này, trong trà lầu đã chật cứng không còn chỗ ngồi. Những người mê cờ vừa uống trà, vừa xem đấu biểu diễn, Vinh Hoa ước chừng trà lầu này rộng gấp 3 phòng học, các bàn đã chật cứng người, nên trong trà lầu chắc khoảng hơn 200 người, trên trà lầu treo một bàn cờ lớn, bàn cờ đã được bày xong xuôi, hai bên góc bàn cờ đề tên hai người biểu diễn, bên đỏ là Đậu Quốc Trụ- một trong Dương châu tam kiếm khách, bên đen là Đặng Xuân Lâm- Nam xương kỳ vương. Đúng lúc này, Bác đi tới trước bàn cờ lớn nói với mọi người: “Thưa các vị quan khách, hôm nay Đắc ý trà lầu đặc biệt mời 2 đại danh thủ Đậu Quốc Trụ và Đặng Xuân Lâm tới biểu diễn. Đậu tiên sinh là một trong Dương châu tam kiếm khách lừng lẫy kỳ đàn, tiên sinh tề danh cùng Chu Đức Dụ và Chu Kiếm Thu, kỳ phong của tiên sinh cương mãnh lại chặt chẽ, cho nên còn có biệt danh là Tư miên lão hổ. Đặng tiên sinh có biệt hiệu là Nam xương kỳ vương, kỳ phong của Đặng tiên sinh cũng thiên về cương mãnh, đường cờ khoáng đạt, xem ra hôm nay sẽ có một cuộc chém giết kịch liệt. Chúng tôi còn đặc biệt mời danh thủ Thượng hải, đội trưởng đội cờ biểu diễn Từ Đại Khánh tới đây bình cờ. Bây giờ, cuộc đấu bắt đầu, mời Từ tiên sinh tới bình cờ”.Cả trà lâu nổi lên tiếng vỗ tay không ngớt. Trong tiếng vỗ tay ấy, Từ Đại Khánh bước tới bàn cờ lớn. Đợi tiếng vỗ tay chấm dứt, Từ nói: “thông thường bình cờ sẽ có hai người, một người chính, một người phụ, hôm nay tôi là người bình chính, còn một người phụ nữa, vậy người đó sẽ là ai? Đó chính là kỳ thủ nhí kia”. Cánh tay của Từ chỉ về phía Vinh Hoa: “Bây giờ mời tiểu Hồ lên đây nào, nào mọi người cho một tràng vỗ tay”Tiếng vỗ tay lại vang lên. Vinh Hoa không có chút chuẩn bị, bất ngờ thấy gọi mình lên phụ bình cờ, thì cảm thấy vô cùng bối rối, bèn quay sang hỏi Chu Hàn Chương: “Chu thúc thúc, cháu không biết gì, phải làm sao đây?”Chu Hàn Chương nói: “rất rõ ràng, là Đậu lão sư, Từ lão sư và Bác bá bá đã thương lượng cẩn thận rồi, là bọn họ có ý muốn cháu được lộ diện, cũng là để bồi dưỡng cháu, cháu cứ can đảm lên đi, dù sao người bình chính cũng là Từ lão sư mà”Vinh Hoa bèn rời chỗ ngồi, đi về phía bàn cờ lớn. Mọi con mắt trong trà lầu đều đổ dồn về Vinh Hoa. Đi tới trước bàn cờ lớn, hướng về Từ Đại Khánh, Vinh Hoa lễ phép nói: “Từ lão sư, cảm ơn lão sư đã tạo điều kiện cho con, nhưng trình độ của con sao bình cờ được ạ””Haizz, không sao, cậu không cần lo lắng, cậu cứ nghe lời tôi, tôi hỏi gì cậu đáp đó, được chứ?” Từ Đại Khánh đỡ lời Vinh Hoa.”Vậy được ạ” Vinh Hoa nói rồi, quay về phía mọi người trong trà lầu nói lớn: “Cháu tên Hồ Vinh Hoa, là học sinh tiểu học, học cờ chưa được bao lâu, vừa mới nhập môn, nói cháu bình cờ thật ra là để cháu học cờ. Hôm nay cháu tới học cờ, Từ lão sư để cháu đứng trước bàn cờ lớn, chỉ là tạo cơ hội cho cháu học hỏi, nếu cháu có nói gì sai, xin các bá bá, thúc thúc bỏ qua cho cháu ạ”Cả trà lầu lại vang lên tiếng vỗ tay, đan xen vào đó là các câu bàn luận: “thằng bé thật lễ phép, còn nhỏ tuổi mà nói năng như người lớn”, “Đừng thấy nó nhỏ tuổi, kỳ nghệ của nó chắc cũng khá”, “nhìn thằng bé thật thông minh lanh lợi”.Buổi biểu diễn bắt đầu, chỉ thấy trên bàn cờ lớn, nước đầu tiên của bên đỏ là đương đầu pháo, bên đen đáp trả bằng nước mã 2 tiến 3, bên tiên cũng mã 2 tiến 3. Liên tiếp được 5,6 nước. Từ Đại Khánh liền nói: “mấy nước này, chỉ là những nước khai cuộc thông thường, vậy đây là bố cục gì? Bây giờ hãy để tiểu kỳ thủ của chúng ta trả lời”Hồ Vinh Hoa thầm nghĩ, hóa ra là Từ lão sư muốn thử mình, bèn đáp: “bố cục này gọi là “trung pháo hoành xe đối phản cung mã’, Từ lão sư con nói đúng không ạ””Đúng vậy” Từ Đại Khánh gật đầu đồng ý, rồi quay ra nói với mọi người: “có rất nhiều loại bố cục, nhưng cho dù là loại bố cục nào, đều không thể quyết định thắng thua. Vậy, thắng thua do cái gì quyết định? Tiểu Hồ, cậu biết hay không?”Vinh Hoa nghĩ: bố cục gì không quyết định thắng thua, nhưng rất quan trọng, bèn nói: “Từ lão sư nói rất đúng, bố cục không thể quyết định thắng thua. Nhưng con cho rằng, bố cục tốt xấu, quan hệ rất lớn tới trung cục. Vậy cái gì quyết định thắng thua? Con nghĩ, chủ yếu là dựa vào năng lực trung cục và công phu tàn cục quyết định. Nếu con nói không đúng, xin lão sư chỉ giáo ạ”Từ Đại Khánh gật đầu khích lệ, mọi người cũng vỗ tay cổ vũ, sau tiếng vỗ tay, Vinh Hoa tươi cười nói: “mọi người vỗ tay thế, chắc là con nói đúng ạ”Từ Đại Khánh nói với Vinh Hoa: ‘cậu nói rất đúng, nhưng đó chỉ là những kiến thức thông thường, phía sau còn có một vấn đề, nếu cậu có thể trả lời đúng, thì mới có thể nói cậu có chút trình độ”Vinh Hoa đáp: “được ạ, hôm nay vì để học cờ con mới tới đây, nếu con trả lời sai, xin lão sư chỉ giáo’Từ Đại Khánh chỉ vào nước sỹ 4 tiến 5 của bên đen nói: “nước cờ này cậu thấy thế nào? Dường như còn có nước tốt hơn, tiểu Hồ cậu nói xem còn có nước nào tốt hơn không?”Vinh Hoa nhìn bàn cờ một lúc rồi nói: “phải chăng có thể thay bằng nước binh 9 tiến 1?” lập tức trên bàn cờ lớn liền đưa con sỹ về vị trí ban đầu và thay vào đó là nước binh 9 tiến 1: “đi như thế này, dường như con mã biên sẽ linh hoạt hơn”Từ Đại Khánh lắc lắc ngón cái với Vinh Hoa và nói: “không sai, cậu cũng nghĩ giống tôi, đi như thế quả thực con mã biên sẽ linh hoạt hơn”Sau 45 hiệp giao đấu, bên đỏ còn xe, pháo, tốt sỹ tượng toàn, bên đen còn xe, pháo, tam tốt song sỹ và mỗi bên có 1 tốt đã qua hà. Bây giờ tới bên đỏ đi tượng 5 tiến 3, ngăn cản xe đen.”Nước cờ này thế nào? Tốt hay không?” Từ Đại Khánh lại đưa ra một vấn đề, Từ nhìn mọi người rồi lại nháy mắt với tiểu Hồ.Vinh Hoa biết Từ Đại Khánh đang thử mình, bèn nói: “nước cờ này vừa nhìn tưởng là có vấn đề, đem tượng của mình hiến miệng xe, hơn nữa lại làm lộ mặt tướng. Nhưng nếu cẩn thận xem xét, đây là một nước hay, hơn nữa nước này rất quan trọng””Vậy, cậu nói xem, nước này hay chỗ nào” Từ Đại Khánh lại hỏiVinh Hoa bèn trả lời: “Vài nước nữa sẽ thấy cái hay của nước này ạ”Quả nhiên, bên đen đành phải xe 7 thoái 2 ăn tượng, bên đỏ liền xe 5 bình 6 chiếu tướng, tiếp theo, tướng 4 bình 5, pháo 2 tiến 3, xe 7 thoái 5… bên đỏ thông qua trầm pháo chiếu tướng khống chế chủ lực của bên đen, tiếp theo lại bình xe tróc pháo dọa hết, từng bước vây bức, tới nước 51 xe đỏ lại hiến bên đen, kịp thời trầm đáy gọi hết.Cả trà lầu tiếng vỗ tay vang lên như sấm, Từ Đại Khánh chờ tiếng vỗ tay ngớt, bèn nói lớn: “thắng lợi bên đỏ có được nhờ rất lớn vào nước 46 tượng 3 tiến 5, vừa rồi chúng ta đã nghe vị tiểu bằng hữu này nói qua, cậu ta có thể nhìn ra cái hay của nước đó, quả nhiên là có chút trình độ. Vậy, bên đỏ đi một loạt nước, là chiến thuật gì vậy? bây giờ hãy để tiểu Hồ trả lời”Vinh Hoa đáp: ‘bên tiên liên tiếp thay đổi trận thế, dương đông kích tây, làm đối phương mắc lừa, thừa cơ công bức khống chế đối phương, đây là chiến thuật “đổi trắng thay đen”. Đậu lão sư đánh ván này thật tuyệt vời”.Vì để khích lệ Vinh Hoa, Từ Đại Khánh bèn nói với mọi người: “mọi câu trả lời hôm nay của vị tiểu kỳ thủ này đều đúng, thật không đơn giản. Mọi người cho cậu bé một tràng pháo tay tán thưởng nào. Tôi nghĩ cách khích lệ tốt nhất vẫn là tiếng vỗ tay của mọi người”Thế là cả trà lầu lại như nổ tung trong tiếng vỗ tay của mọi người

3 bình luận

ngọc nhân 24/10/2021 at 5:20 chiều

không biết có biên bản các ván đấu trong hồ vinh hoa tượng kì nhân sinh không ad

Trả lời
Thần Long 05/11/2021 at 3:57 chiều

Chào bạn,
Mình có và mình sẽ bổ sung sớm nhé

Trả lời
Linh 23/03/2024 at 1:53 chiều

Cao thủ cờ tướng có đó youtube

Trả lời

Góc đàm đạo