Đọc ngay bài mới về Vương Thiên Nhất của anh Mai Quý Lân
Vương Thiên Nhất – Từ “Ngoại tinh lai khách” đến “Vũ hóa tu tiên”
Nguồn: Facebook Trùm Buôn Lậu
Tổng hợp từ website: coviet.tv
Chương 1: Sự ra đời của hoàng đế
Ngày 23 tháng 4 năm 1989, mặt đất tràn ngập hơi thở của mùa xuân, một em bé được sinh ra trong một gia đình ở Bắc Kinh, cha mẹ đều vui mừng. Đứa trẻ có lông mày rậm và đôi mắt to, và tiếng khóc của nó đặc biệt lớn. Một lão nhân gia nói rằng đứa bé này sau này có thể là một vị tướng quân, khi Thường Ngộ Xuân (vị tướng cùng Chu Nguyên Chương lập ra nhà Minh – người dịch) sinh ra năm đó đã khóc rất to, lông mày rậm, mắt to nhưng lại đen hơn đứa trẻ này!
Trong ngày đầy tháng của con, cha mẹ muốn chọn cho con một cái tên thật hay nhưng vẫn chưa chọn được cái tên vừa ý. Lúc này, có một vị hóa duyên đạo nhân đến, nói rằng ông ta đến vì cái tên đặc biệt của đứa nhỏ. Người nhà rất ngạc nhiên nên mời đạo sĩ vào trong.
Đạo sĩ nói: “Tiểu tử có liên quan đến đệ tử của ta, đệ tử ta đang chờ ngày để hạ sanh. Năm nay là số lẻ, năm lẻ là số dương nên tiểu tử này được sinh ra. Năm sau 1990 sẽ là năm của số âm, sẽ có một nữ tử đang chờ được sanh ra đời.”
– “Xin hỏi đạo sĩ, nên đặt con trai tôi tên là gì? “
– “Cờ tướng được truyền lại bởi cổ nhân của Trung Hoa, tượng hà lạc, thông âm dương (dựa trên Hà Đồ – Lạc Thư để tạo ra bàn cờ). Lạc Thư có 9 số, cho nên bàn cờ có 9 trục tung. Hà Đồ có 10 số, cho 10 trục hoành, đế kinh (sinh ra ở Bắc kinh- người dịch) ở vào phương bắc, thuộc thủy, Lạc Thư có mây: “Thiên Nhất sinh thủy” (Thiên Nhất sinh thủy – địa lục thành chi, một trong 8 quẻ của Bát Quái Đồ – người dịch), cho nên đặt tên tiểu tử là Thiên Nhất phối với họ Vương.”
– “Vậy tên của nữ tử đang đợi sinh ra là gì?”
– “Nữ tử sẽ sinh ra ở An Huy, ở phía nam thuộc hành hỏa. Tên của nó hẳn liên quan đến hỏa. Ta không dám để lọt bí mật động trời!” (Ý nhắc đến Đường Đan. Chữ Đan 丹 có nghĩa là đỏ hay là viên thuốc – người dịch.)
Trong nháy mắt đã qua một năm, tiểu Thiên Nhất vô cùng thông minh, ba mẹ càng thêm vui mừng. Ở Trung Quốc có truyền thống văn hóa chọn đồ vật để dự đoán tương lai trong ngày thôi nôi, cha mẹ xếp nhiều vật phẩm trước mặt. Tiểu Thiên Nhất bỏ lơ công danh lợi lộc mà tiến thẳng đến cờ tướng mà chọn, cầm lấy giữ chặt không chịu thả ra.
Cha mẹ thấy vậy có chút lo lắng, bởi vì cờ tướng không phải là bộ môn lôi cuốn hấp dẫn và phổ biến (tại thời điểm đó), muốn chơi cờ thì phải trở thành huyền thoại như Hồ Vinh Hoa, nếu không tương lai sẽ ảm đạm. Cha mẹ vẫn hy vọng rằng Thiên Nhất đi theo con đường đại học như bao đứa trẻ khác để có một tương lai tươi sáng.