Chuyện Cờ Tướng

Vương Thiên Nhất Truyền Kỳ

Chương 6: Cúp vàng đầu tiên

Năm 2010 là một năm đầy danh tiếng và tai tiếng của Vương Thiên Nhất. Ở giải vô địch cá nhân, có lúc anh đã dẫn đầu cuộc đua đến ngôi vô địch, dấy lên sự ngờ vực về việc sử dụng phần mềm. Thậm chí có tin đồn rằng Triệu Quốc Vinh yêu cầu được thi đấu tay đôi với Vương Thiên Nhất trong khu vực thi đấu đặc biệt. Cuối cùng ở giải này, sư huynh Tưởng Xuyên đã bứt phá giành chức vô địch, sự nghi ngờ dành cho Vương Thiên Nhất mới tạm thời dừng lại.

Năm 2011, Vương Thiên Nhất không có gì nổi bật, có thể do bị ảnh hưởng tâm lý bởi những lời thị phi, chàng trai trẻ không thể điều hòa tâm ý. “Quân bất khốn bất thành vương, liệt sĩ bất khốn danh bất chương.” Sau một năm chỉnh đốn, Vương Thiên Nhất đã biến năm 2012 trở thành một năm thành công rực rỡ.

Năm 2012, “Thái Luân Trúc Hải Bôi” diễn ra, Vương Thiên Nhất đã không đăng ký, mà đăng ký tham gia các giải đấu nhỏ ở địa phương. Nhưng Văn Trúc, được xem là “bố già” của cờ tướng Hồ Nam, có cái nhìn tinh tường, ông tin rằng Vương Thiên Nhất sẽ là một đại tài trong tương lai. Văn Trúc đã chủ động mời Vương Thiên Nhất tham dự, đồng thời chịu trách nhiệm chi trả toàn bộ chi phí đi lại, Vương Thiên Nhất đồng ý.

“Bầu” Trúc với con mắt khác người, từng đề cử Tưởng Xuyên cho đội cờ tướng Bắc Kinh. Lần đầu tiên Tưởng Xuyên đạt điểm elo hơn 2700, điều này đã gây chấn động kỳ đàn một thời. Lần này “bầu” Trúc cũng không nhìn lầm, Vương Thiên Nhất sau này trở thành người có quyền lực thống trị hơn cả Tưởng Xuyên.

Trước cuộc so tài này, Vương Thiên Nhất chưa thực sự có tiếng tăm trong giang hồ. Khi đó người vô địch “Thái Luân Trúc Hải Bôi” sẽ nhận số tiền thưởng lên đến 12 vạn NDT, chỉ đứng sau giải Vô Địch Thế Giới và “Bích Quế Viên Bôi. Ở “Thái Luân Trúc Hải Bôi”, Vương Thiên Nhất đã đánh bại Tưởng Xuyên, Uông Dương, Tạ Tĩnh, Triệu Hâm Hâm, Tôn Dũng Chinh,… đường đường chính chính giành chức vô địch danh giá trong đời, cũng như món tiền cực kỳ lớn.

Điều quan trọng hơn là giành được ánh hào quang! Với sự tự tin đó, phá được dớp, Vương Thiên Nhất không còn sợ bất kỳ nhà vô địch quốc gia hay bất kỳ kỳ thủ nào, đồng thời đã tạo nền tảng tâm lý vững chắc để anh giành chức vô địch cá nhân toàn quốc.

Liệu Vương Thiên Nhất có thể giành chức vô địch cá nhân? Liệu “cơn gió” thị phi có tiếp tục thổi? Còn tiếp.

Góc đàm đạo