Chuyện Cờ Tướng

Vương Thiên Nhất Truyền Kỳ

Chương 2: Sáu tuổi học cờ

Trong nháy mắt, Thiên Nhất đã sáu tuổi nhưng cậu chưa bao giờ đụng đến cờ tướng. Thì ra bố mẹ không muốn con theo học cờ tướng chuyên nghiệp nên cố tình lảng tránh. Ở trường tiểu học có những lớp học cờ tướng căn bản, Thiên Nhất đã tự đăng ký vào học, cha mẹ không thích nhưng cũng không có để ý gì nhiều.

Một ngày nọ, khi cha mẹ cậu đưa con đi dạo công viên, tình cờ có một vài ông già đang đánh cờ bên đường, Thiên Nhất thấy liền chạy đến xem. Nhìn thấy nước sát cục, Thiên Nhất không giữ được lòng mà nói to: “Pháo đổi sỹ là cục rồi, cờ đỏ đi sót nước rồi!”

Người cầm cờ đen nhìn thấy thời cơ, nhanh chóng dùng pháo đổi sỹ, sau khi thắng thì mừng rỡ trêu chọc người kia: “Ngươi bình thường hay chém tướng lắm, sao hôm nay lại thua ta?”

Ông già thua cờ cay cú khi bị thằng nhỏ mách nước.

“Thằng nhỏ này, vào đây thi đấu cùng ta một ván!” – Người thua cờ có chút trẻ con, cùng thi đấu với Thiên Nhất.

Chơi liên tiếp mấy ván rồi mà ông già vẫn chưa phục trước thiên tư của cậu bé.

Lúc này, cha mẹ nhận ra rằng Thiên Nhất có tài năng phi thường về cờ tướng nên không thể trì hoãn thêm, họ đã tìm một lớp đào tạo ngoại khóa cho cậu. Thiên Nhất như cá gặp nước, nhanh chóng trở thành cao thủ đứng đầu lớp, đồng thời cậu cũng không bỏ bê việc học và nhiều lần giành vị trí nhất trong các kỳ thi của lớp.

Cha mẹ thấy Thiên Nhất không những học hành tốt mà còn tiến bộ rất nhanh về cờ tướng, nên họ thoải mái cho Thiên Nhất đến công viên để đấu cờ với các cao thủ lúc rảnh rỗi, nhanh chóng Thiên Nhất trở thành “ông kẹ” ở công viên và ông già kia không còn là đối thủ của cậu.

Một ngày nọ, Thiên Nhất đang “làm mưa làm gió” ở công viên, có một ông già hiền lành đứng bên cạnh, nhìn thấy tài năng của Thiên Nhất nên đã đề nghị đấu cờ với cậu.

Thiên Nhất ai rủ cũng không cự tuyệt, cùng ông lão giao lưu kỳ nghệ. Nhưng lần này đã khác, cậu liên tục gặp khó khăn, những tuyệt chiêu trước đây của cậu đã không còn hiệu quả và dễ dàng nhận thất bại trước cao nhân mới xuất hiện. Sự kiêu ngạo của Thiên Nhất đã biến mất.

Ông lão nói: “Ta hôm nay mặc dù chỉ dùng sáu bảy phần công lực, nhưng ngươi tuổi còn nhỏ lại có thể hoà ta một bàn, đúng là không dễ! Ta tuổi tác đã cao, không muốn mang những chiêu thức này vào quan tài, vẫn muốn thu nhận đồ đệ.”

P/s: Ông già này là ai? Người thầy đầu tiên của Vương mà chúng ta thường tranh luận đã xuất hiện. Hẹn gặp lại các bạn ở phần tiếp theo.

Góc đàm đạo